CEO Will Bruey của Varda Space Industries dự đoán trong vòng 10 năm tới, con người có thể chứng kiến nhiều tàu vũ trụ chuyên dụng lao về Trái Đất mỗi đêm, mang theo dược phẩm sản xuất ngoài không gian. Trong 15-20 năm nữa, ông tin rằng chi phí đưa một người lao động lên quỹ đạo sẽ rẻ hơn chi phí duy trì họ trên mặt đất.
Bruey, với kinh nghiệm kỹ sư tại SpaceX, cho rằng những dự đoán này hoàn toàn thực tế, tương tự như sự phát triển của tên lửa tái sử dụng của SpaceX. Varda đã chứng minh thành công khái niệm cốt lõi của mình vào tháng 2 năm 2024, khi trở thành một trong số ít các công ty đưa được vật chất trở về từ quỹ đạo – các tinh thể của ritonavir, một loại thuốc điều trị HIV.
Các viên nang W-1 của Varda, có kích thước khoảng một thùng rác nhà bếp lớn, được phóng lên quỹ đạo bằng các chuyến bay chia sẻ của SpaceX và được hỗ trợ bởi các tàu vũ trụ của Rocket Lab. Sản xuất dược phẩm trong môi trường vi trọng lực giúp kiểm soát quá trình kết tinh tốt hơn, tạo ra các tinh thể đồng nhất hoặc các dạng thù hình mới, mang lại lợi ích như độ ổn định cao hơn, độ tinh khiết lớn hơn và thời hạn sử dụng dài hơn cho thuốc.
Quá trình này đòi hỏi thời gian, có thể kéo dài nhiều tuần hoặc tháng. Sau khi hoàn tất, viên nang sẽ tách ra và quay trở lại Trái Đất với tốc độ hơn 30.000 km/giờ, được bảo vệ bởi lớp chắn nhiệt và hạ cánh bằng dù.
Bruey nhấn mạnh rằng Varda không chỉ thuộc ngành công nghiệp vũ trụ, mà là ngành công nghiệp trong không gian. Ông ví von quá trình này như một chiếc lò nướng đặc biệt tại nhà kho, nơi có thể tạo ra các công thức dược phẩm không thể thực hiện được trên Trái Đất do sự can thiệp của trọng lực. Varda không phát minh thuốc mới, mà tập trung vào việc tối ưu hóa các loại thuốc hiện có.
Sự phát triển của ngành phóng tên lửa trở nên có thể đặt lịch và đáng tin cậy, cùng với sự ra đời của các tàu vũ trụ thương mại sẵn có, đã giúp Varda triển khai hoạt động một cách hiệu quả. Tuy nhiên, chỉ những sản phẩm có giá trị cao mới có thể bù đắp chi phí vận chuyển, do đó Varda tập trung vào dược phẩm.
Bruey trình bày ‘thuyết bảy quân cờ domino’, trong đó việc sản xuất và đưa thuốc từ quỹ đạo về Trái Đất là quân cờ thứ ba, tạo tiền đề cho các thử nghiệm lâm sàng và sau đó là hoạt động phóng tên lửa liên tục. Điều này khác biệt với các công ty vệ tinh, vốn coi việc phóng là một khoản đầu tư vốn. Nhu cầu liên tục từ Varda giúp các nhà cung cấp dịch vụ phóng giảm chi phí, tạo ra một vòng lặp tích cực thúc đẩy sự phát triển của toàn ngành.
Mô hình kinh doanh này, nếu thành công, sẽ không chỉ có lợi cho Varda mà còn mở ra khả năng tiếp cận không gian cho các ngành công nghiệp khác như bán dẫn, cáp quang và vật liệu đặc biệt. Bruey tin rằng chi phí phóng sẽ giảm đến mức đưa con người lên quỹ đạo trong một tháng sẽ rẻ hơn việc tự động hóa, tạo tiền đề cho một nền kinh tế vũ trụ.
Con đường phát triển của Varda cũng đối mặt với nhiều thử thách, bao gồm cả việc chờ đợi giấy phép tái nhập khí quyển trong nhiều tháng, suýt chút nữa đã khiến nhiệm vụ đầu tiên thất bại. Tuy nhiên, công ty đã vượt qua và hiện có các địa điểm hạ cánh tại Hoa Kỳ và Úc, đồng thời là công ty đầu tiên nhận được giấy phép điều hành của FAA cho phép tái nhập khí quyển mà không cần nộp lại toàn bộ tài liệu an toàn cho mỗi chuyến bay.
Ngoài ra, Varda còn phát triển mảng kinh doanh thử nghiệm siêu thanh. Các viên nang của họ, khi tái nhập khí quyển ở tốc độ Mach 25, cung cấp môi trường thử nghiệm độc đáo cho các vật liệu, cảm biến và hệ thống định vị, một giải pháp thay thế hiệu quả và ít tốn kém hơn so với các chuyến bay thử nghiệm chuyên dụng.
Với việc đã huy động được 329 triệu USD tính đến vòng Series C, Varda đang tiếp tục mở rộng, tập trung vào việc phát triển các phân tử phức tạp hơn và nhắm tới thị trường sinh học trị giá 210 tỷ USD. Mặc dù còn nhiều việc phải làm, nhưng nếu dự đoán của Bruey thành hiện thực, tương lai mà ông hình dung sẽ đến gần hơn chúng ta tưởng.
Theo TechCrunch.





























