Washington D.C. – Trong bối cảnh chính phủ Hoa Kỳ đang bước sang tuần thứ hai đóng cửa một phần, Cựu Tổng thống Donald Trump đang sử dụng lợi thế truyền thông của mình để định hình câu chuyện, trong khi các nhà lãnh đạo Đảng Dân chủ dường như đang tìm cách tập trung vào vấn đề chăm sóc sức khỏe.
Theo một phân tích của Howard Kurtz từ Fox News, ông Donald Trump, với 35 ngày đóng cửa chính phủ trong nhiệm kỳ đầu, đã thiết lập kỷ lục về thời gian đóng cửa. Tuy nhiên, trong đợt đóng cửa lần này, ông dường như muốn giữ khoảng cách với những tranh cãi trực tiếp, để Chủ tịch Hạ viện Mike Johnson và Lãnh đạo Đa số Thượng viện John Thune đối đầu với Lãnh đạo thiểu số Hạ viện Hakeem Jeffries và Lãnh đạo thiểu số Thượng viện Chuck Schumer.
Đáng chú ý, các nghị sĩ Đảng Cộng hòa, vốn thường hoài nghi về chi tiêu chính phủ liên bang, nay lại lên tiếng bảo vệ các chương trình liên bang. Ông Mike Johnson bày tỏ lo ngại về các chương trình như Dinh dưỡng Đặc biệt cho Phụ nữ, Trẻ em và Trẻ sơ sinh (WIC), các khoản tài trợ của FEMA trong mùa bão, và chương trình bảo hiểm lũ lụt liên bang. Ông cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đảm bảo các quân nhân được trả lương.
Trong khi đó, Đảng Dân chủ đã cố gắng đưa vấn đề chăm sóc sức khỏe ra tiền tuyến, đặc biệt là việc gia hạn các khoản tín dụng thuế Obamacare. Thậm chí, Dân biểu Marjorie Taylor Greene, vốn thường xuyên bất đồng với lập trường của ông Trump, đã lên tiếng phản đối việc các khoản tín dụng thuế hết hạn, dẫn đến việc phí bảo hiểm tăng gấp đôi cho các con của bà và nhiều gia đình khác.
Bài báo từ Fox News ngày 8 tháng 10 năm 2025 nhận định rằng, mặc dù Đảng Cộng hòa đề xuất trì hoãn bảy tuần, Đảng Dân chủ có thể chấp nhận một thời gian ngắn hơn và đòi hỏi sự tham vấn về việc gia hạn tín dụng thuế Obamacare. Kịch bản cực đoan hơn có thể là ông Trump tuyên bố tình trạng khẩn cấp quốc gia để tự mình thay đổi ngân sách.
Việc đóng cửa chính phủ đã gây ra sự chậm trễ tại các sân bay và bắt đầu ảnh hưởng đến cả các bang có xu hướng bảo thủ, bất chấp việc Tổng thống Trump được cho là đang cắt giảm các chương trình có lợi cho các bang có xu hướng tự do.
Sự việc này cho thấy một nghịch lý khi cả hai đảng đều ủng hộ chi tiêu liên bang, nhưng lại thay đổi quan điểm khi quyền lợi của địa phương bị đe dọa.