Tin tức về việc Israel và Hamas đạt được thỏa thuận ngừng bắn do Hoa Kỳ làm trung gian vào tối thứ Tư đã làm dấy lên câu hỏi tưởng chừng xa vời trong chính trường thế giới: Liệu Tổng Thống Donald Trump có thể thắng giải Nobel Hòa bình?
Nếu thỏa thuận ngừng bắn này được duy trì, đây sẽ là một thành tựu mang tính bước ngoặt sau nhiều tháng nỗ lực của một vị Tổng Thống tự nhận mình là người kiến tạo hòa bình toàn cầu. Tổng Thống Donald Trump từ lâu đã khẳng định mình xứng đáng với giải thưởng này nhưng nghi ngờ rằng ủy ban sẽ không bao giờ trao giải cho ông. Ông từng phát biểu trong lễ ký kết thỏa thuận hòa bình giữa Armenia và Azerbaijan tại Tòa Bạch Ốc vào ngày 8 tháng 8 rằng: “Tôi không vận động cho giải thưởng đó, nhưng nhiều người khác thì có.”
Quả thực, nhiều người đã đề cử ông, thường là với sự phô trương công khai. Hạn chót cho các đề cử năm nay là ngày 31 tháng 1. Một số đề xuất cho Tổng Thống Donald Trump đã đến trước thời điểm này, nhưng nhiều đề cử khác lại đến sau. Nếu ông không thắng giải khi giải thưởng được công bố vào thứ Sáu tuần này, ông có thể sẽ được xem xét vào năm tới.
Dân biểu Claudia Tenney thuộc đảng Cộng hòa từ New York cho biết bà đã đề cử Tổng Thống Donald Trump, cùng với Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu và cựu Bộ trưởng Quốc phòng Israel Yoav Gallant, vì những nỗ lực của họ trong Hiệp định Abraham năm 2020 giữa Israel và các quốc gia Ả Rập.
Theo Ủy ban Nobel, năm nay có 338 ứng cử viên được đề cử, bao gồm 244 cá nhân và 94 tổ chức. Sự ủng hộ quốc tế cho Tổng Thống Donald Trump đến từ nhiều nhà lãnh đạo khác nhau. Vào ngày 20 tháng 6, các quan chức Pakistan cho biết họ sẽ giới thiệu ông vì “sự can thiệp ngoại giao quyết định và vai trò lãnh đạo chủ chốt” trong thỏa thuận ngừng bắn giữa Ấn Độ và Pakistan do Hoa Kỳ làm trung gian. Ba nhà lập pháp Cộng hòa cũng đã đề cử ông sau hội nghị thượng đỉnh ở Alaska với Tổng thống Nga Vladimir Putin, mặc dù hội nghị đó chưa dẫn đến thỏa thuận ngừng bắn ở Ukraine. Thượng nghị sĩ John Fetterman thuộc đảng Dân chủ từ Pennsylvania thậm chí còn nói đùa rằng ông sẽ là “người đứng đầu đảng Dân chủ” trong việc thúc đẩy Tổng Thống Donald Trump thắng giải nếu ông có thể làm trung gian hòa bình trong cuộc xung đột đó. Ngoài ra, Tổng thống Netanyahu cho biết ông đã tự mình nộp đề cử vào tháng 7, trong khi Thủ tướng Armenia Nikol Pashinyan và Thủ tướng Campuchia Hun Manet đã công bố đề cử của họ sau các thỏa thuận hòa bình riêng biệt do Hoa Kỳ làm trung gian trong khu vực của họ.
Theo Oddspedia, Tổng Thống Donald Trump hiện đang dẫn đầu thị trường cá cược cho giải thưởng này, tiếp theo là các phòng ứng phó khẩn cấp của Sudan và nhân vật đối lập Nga Yulia Navalnaya. Tổng Thống Donald Trump đã bày tỏ ít niềm tin rằng Ủy ban Nobel sẽ công nhận ông, bất chấp hàng loạt sáng kiến ngoại giao của ông.
Ủy ban Nobel Na Uy, có trụ sở tại Oslo, bao gồm năm thành viên do Quốc Hội Na Uy bổ nhiệm để thực hiện di chúc của Alfred Nobel, trao giải cho người đã làm “công việc nhiều nhất hoặc tốt nhất cho tình hữu nghị giữa các quốc gia.” Thành phần của ban hội thẩm hiện tại, với hầu hết các thành viên xuất phát từ truyền thống trung tả và trung dung của Na Uy, chỉ có một thành viên liên kết với đảng Tiến bộ cánh hữu, cho thấy những khó khăn đáng kể đối với Tổng Thống Donald Trump. Ủy ban này có xu hướng ưu tiên các nỗ lực hòa bình mang tính nhân đạo, dựa trên sự đồng thuận hơn là phương pháp ngoại giao tập trung vào thỏa thuận của Tổng Thống Donald Trump. Theo Fox News, ủy ban thường được coi là thận trọng và thiên về các thể chế, ít có khả năng trao giải cho phong cách độc đáo của ông ngay cả khi có những tiến bộ ngắn hạn ở Gaza.
Ủy ban Nobel gần đây nhất phải đối mặt với mức độ giám sát này là khi trao giải Hòa bình cho Tổng thống Barack Obama chỉ chín tháng sau khi ông nhậm chức vào năm 2009, với lý do ông thúc đẩy không phổ biến vũ khí hạt nhân và tạo ra “khí hậu mới” trong quan hệ quốc tế. Ông Obama khi đó rất được lòng ở châu Âu, nhưng đến cuối nhiệm kỳ của ông, quan hệ Mỹ-Nga đã xuống mức thấp nhất sau Chiến tranh Lạnh, và quân đội Hoa Kỳ vẫn đang chiến đấu ở Afghanistan và Syria – một lời nhắc nhở rằng Giải Nobel Hòa bình có thể mang tính chính trị nhạy cảm như giá trị biểu tượng của nó.