Các cuộc không kích gần đây của Hoa Kỳ vào Iran đã gây ra những đêm mất ngủ và cảm xúc phức tạp cho cộng đồng người Mỹ gốc Iran tại tiểu bang Washington.
Anh Mehdi Nakhjiri, một kỹ sư 70 tuổi sống ở Kirkland, cho biết anh không tài nào ngủ yên và liên tục theo dõi tin tức. Gia đình anh ở Iran đã phải sơ tán khỏi thủ đô sau cảnh báo từ Israel, chỉ vài ngày trước khi Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump đưa ra quyết định lịch sử tấn công ba cơ sở hạt nhân của Iran vào thứ Bảy.
Ông Nakhjiri, người sinh ra ở Iran và di cư sang Mỹ năm 1973, bày tỏ sự giằng xé: “Làm sao có thể tưởng tượng đất nước mình đang sống lại ném bom quê hương? Đây không phải chuyện lòng trung thành, đó là một cách nói sáo rỗng. Rất nhiều suy nghĩ đang quay cuồng trong đầu tôi, cả về lý trí lẫn cảm xúc.”
Sự leo thang căng thẳng mới nhất giữa Iran và Israel đã khuấy động nhiều phản ứng khác nhau từ cộng đồng người Mỹ gốc Iran. Bên cạnh những cuộc biểu tình nhỏ chống chiến tranh ở Seattle và các nơi khác trên cả nước, nhiều người Mỹ gốc Iran bày tỏ sự bất mãn nhắm vào Hoa Kỳ, chính phủ thần quyền Iran, Israel, hoặc Tổng Thống Hoa Kỳ Trump. Dưới lớp vỏ tức giận đó là nỗi sợ hãi thường trực cho sự an nguy của người thân ở quê nhà và lo ngại về tình hình sẽ tồi tệ hơn.
“Quy mô của vấn đề chúng ta đang đối mặt là rất lớn,” ông Nakhjiri nói.
Ông Omid Roustaei, một nhà trị liệu tâm lý và tác giả sách dạy nấu ăn tại Seattle, rời Iran năm năm sau cuộc Cách mạng Hồi giáo năm 1979. Trận chiến đầu tiên của cuộc chiến tranh Iran-Iraq kéo dài tám năm đã bắt đầu ngay ngày đầu tiên ông vào trung học. Tin tức về các cuộc tấn công của Mỹ vào tối thứ Bảy khiến ông như chết lặng. “Tôi cảm thấy chiến tranh ăn sâu vào tận xương tủy,” ông chia sẻ.
Giống như nhiều người Iran và người Mỹ gốc Iran khác, ông Roustaei chỉ trích chính quyền Tehran vì những cáo buộc vi phạm nhân quyền. Tuy nhiên, ông không tin rằng việc thả bom, gây thương vong cho dân thường và sự can thiệp từ bên ngoài là câu trả lời. “Không ai tranh cãi về sự bất ổn của chính quyền Iran hơn chính người dân Iran. Thay đổi chế độ là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn. Người Iran đã và đang cố gắng thực hiện từ bên trong,” ông Roustaei nói.
Trong khi đó, ông Hossein Khorram, một nhà phát triển bất động sản ở Bellevue và là người gây quỹ chính cho Tổng Thống Hoa Kỳ Trump, lại mô tả cuộc tấn công này là cần thiết để giải phóng đất nước. “Tôi ủng hộ 100% Tổng Thống Hoa Kỳ Trump,” ông Khorram, người sinh ra ở Tehran và di cư sang Mỹ năm 17 tuổi, cho biết. Ông tin rằng Tổng Thống Hoa Kỳ Trump đang buộc chế độ giáo sĩ phải chịu trách nhiệm cho những hành động tàn bạo và vi phạm hiệp ước của họ.
Ở chiều ngược lại, cô Nilofar Ganjaie, một người Mỹ gốc Iran làm việc cho một tổ chức phi lợi nhuận tiến bộ, gọi các cuộc tấn công là “biểu hiện của chủ nghĩa phát xít.” Cô nhấn mạnh rằng thường dân không phải là chính phủ của họ và giải pháp duy nhất để bảo vệ những người vô tội là lựa chọn hòa bình. Cô Ganjaie, có người thân ở Iran, nói về gánh nặng tâm lý mà cộng đồng di dân phải chịu đựng khi xung đột bùng phát ở quê nhà: “Chúng tôi có rất ít khả năng làm gì trong khi liên tục mang nỗi sợ hãi về những gì đang xảy ra với gia đình, bạn bè và quê cha đất tổ.”
Ít nhất 100 người đã tập trung tại công viên Westlake ở Seattle vào chiều Chủ Nhật để phản đối các cuộc tấn công, trong khuôn khổ một ngày hành động toàn quốc do liên minh chống chiến tranh ANSWER phát động. Ông Michael Tubbs, một cựu chiến binh Mỹ đã phục vụ 20 năm trong quân đội, tham gia biểu tình để phản đối sự can thiệp của Mỹ ở nước ngoài. Ông nói mình không muốn nhìn thấy thêm người Mỹ phải hy sinh trong một cuộc chiến nữa ở Trung Đông.
Theo tin từ Seattle Times, các quan chức được bầu của Seattle cũng đã bày tỏ sự lo ngại sau tin tức về các cuộc tấn công. Nữ Dân biểu Hoa Kỳ Pramila Jayapal của Seattle đã gọi hành động này là “vi hiến.”
Trong bài phát biểu trước quốc dân vào cuối ngày thứ Bảy, Tổng Thống Hoa Kỳ Trump cảnh báo sẽ có thêm các cuộc tấn công nếu Iran trả đũa. “Sẽ có hòa bình,” ông nói, “hoặc sẽ có bi kịch cho Iran.”