Trong thời đại công nghệ tiên tiến và trí tuệ nhân tạo phát triển như vũ bão, bước vào căn nhà của ông Aditya Vij ở New Delhi, Ấn Độ, bạn sẽ có cảm giác như đang du hành ngược thời gian. Đây không chỉ là một ngôi nhà, mà còn là một bảo tàng sống động, trưng bày những món đồ cổ quý giá mà ông đã dày công sưu tầm suốt hàng thập kỷ.
Là một nhà nhân chủng học, ông Vij dành cả cuộc đời mình cho niềm đam mê đồ cổ. Ông không chỉ thu thập hàng ngàn món đồ trải dài qua nhiều thế kỷ, từ máy ảnh, máy đánh chữ cũ kỹ, radio xưa, đến cả những bao diêm từng dùng để châm thuốc lậu, mà còn tỉ mỉ ghi chép lại ý nghĩa và tác động của chúng đối với xã hội qua từng thời kỳ.
Với ông Vij, mỗi món đồ cổ được “giải cứu” là một chiến thắng trước sự bào mòn của thời gian. Ông tin rằng nỗ lực cá nhân của mình có thể âm thầm chống lại việc những ký ức và vật dụng này bị lãng quên. “Cảm xúc sâu sắc nhất khi sưu tầm những món đồ này là sự hài lòng vì mình đã cứu được một mảnh lịch sử,” ông chia sẻ.
Bộ sưu tập của ông đa dạng, từ những hóa thạch cá, ốc sên, nòng nọc có niên đại hàng triệu năm, cho đến hàng chục ngàn bao diêm từ khoảng năm 1915 trở đi. Niềm say mê bao diêm của ông bắt đầu từ năm 8 tuổi và đến nay ông sở hữu hơn 22,000 chiếc, một số đã hơn trăm tuổi với nhãn mác phản ánh đời sống tôn giáo và chính trị lúc bấy giờ.
Quá trình “săn lùng” những món đồ này cũng mang lại cho ông niềm phấn khích đặc biệt. Ông kể lại câu chuyện về chiếc radio cũ suýt bị một người buôn sắt vụn đập phá. Ông đã nhanh chóng ngăn lại và mua nó. Chiếc radio đó nay là một phần trong bộ sưu tập radio vintage của ông.
Ông Vij tự coi mình là người “kết nối quá khứ với tương lai”. Ước mơ của ông là biến ngôi nhà thành một bảo tàng để thế hệ trẻ có thể đến tham quan và tìm hiểu về những sáng tạo từ quá khứ. Ông lo ngại những vật dụng tưởng chừng đơn giản này sẽ biến mất mãi mãi trong dòng chảy công nghệ mới.
Nhiều phụ huynh thường đưa con đến nhà ông để các em được tận mắt nhìn thấy cách hoạt động của máy đánh chữ, máy ảnh dùng phim, điện thoại quay số, radio đèn, bàn ủi, hay lồng đèn. “Khi các em nói rằng chưa bao giờ biết đến sự tồn tại của những món đồ này, tôi càng cảm thấy cấp bách hơn trong việc gìn giữ lịch sử,” ông nói.
Ông nhận thấy công nghệ thay đổi chóng mặt trong vài năm gần đây, khiến những món đồ thời thơ ấu của ông trở nên lỗi thời chỉ sau một đêm. Việc lưu trữ chúng là vô cùng cần thiết. Ông hy vọng thế hệ trẻ sẽ nhận ra tầm quan trọng của lịch sử và tiếp nối công việc bảo tồn này. (Theo tin từ AP)