Các cơ sở điều dưỡng tại Hoa Kỳ đang đối mặt với tình trạng thiếu nhân sự trầm trọng hơn do những thay đổi trong chính sách nhập cư dưới thời Tổng thống Donald Trump. Các cơ sở này vốn đã gặp khó khăn trong việc tuyển dụng, nay càng thêm phần chật vật khi nguồn lao động nhập cư, vốn là một nguồn cung cấp nhân lực quan trọng, đang dần bị thu hẹp.
Nhiều cơ sở cho biết họ đã bắt đầu ghi nhận sự ra đi của nhân viên do tình trạng pháp lý bị thay đổi, và lo ngại những tác động lớn hơn sẽ đến khi các luồng nhập cư hợp pháp chậm lại. Ông Deke Cateau, CEO của A.G. Rhodes, với ba cơ sở điều dưỡng tại Atlanta, cho biết một phần ba nhân viên của ông là người nước ngoài đến từ khoảng ba chục quốc gia. Ông bày tỏ lo ngại: “Nguồn cung ứng đang ngày càng thu hẹp lại.”
Hiện tại, khoảng tám nhân viên của A.G. Rhodes dự kiến phải rời đi sau khi tình trạng Bảo vệ Tạm thời (TPS) của họ bị thu hồi. TPS cho phép những người đang sinh sống tại Hoa Kỳ được ở lại và làm việc hợp pháp nếu quê hương của họ không an toàn. Trong khi những người có TPS chỉ chiếm một phần nhỏ trong tổng số 500 nhân viên của A.G. Rhodes, ông Cateau nhấn mạnh rằng họ sẽ “rất khó, nếu không muốn nói là không thể thay thế” và ông lo lắng về tương lai.
Theo thống kê, gần một phần năm lao động dân sự tại Hoa Kỳ là người sinh ra ở nước ngoài, và người nhập cư có tỷ lệ cao hơn trong các công việc chăm sóc trực tiếp. Với dân số già đi nhanh chóng, nhu cầu về người chăm sóc dự kiến sẽ còn tăng cao trong những năm tới. Tuy nhiên, chính sách nhập cư của Tổng thống Trump đã gây ra một làn sóng lo ngại trong ngành.
Bà Katie Smith Sloan, CEO của LeadingAge, một tổ chức đại diện cho các cơ sở chăm sóc phi lợi nhuận, cho biết nhiều cơ sở trên toàn quốc đã bị ảnh hưởng bởi tình hình nhập cư bất ổn. Một số nhân viên, dù có tình trạng pháp lý hợp pháp, đã ngừng đến nơi làm việc vì sợ bị bắt giữ. Nhiều nơi khác lại ghi nhận sự sụt giảm số lượng hồ sơ ứng tuyển.
Bà Rachel Blumberg, CEO của Toby and Leon Cooperman Sinai Residences ở Florida, đã mất 10 nhân viên có giấy phép làm việc theo chương trình nhân đạo, và dự kiến sẽ mất thêm 30 người nữa do TPS của người Haiti bị chấm dứt. Bà dự báo “chỉ là phần nổi của tảng băng chìm”, với nhiều nhân viên khác có thể rời đi, ngay cả khi họ không bị trục xuất, thì vợ/chồng hoặc cha mẹ của họ có thể bị ảnh hưởng.
Bà Blumberg than thở: “Thật không may, người Mỹ không mấy mặn mà với việc nộp đơn và làm việc tại những vị trí mà chúng tôi có sẵn.” Mức lương trung bình cho các nhân viên chăm sóc tiền tuyến chỉ khoảng 16,72 USD/giờ vào năm 2023.
Các cơ sở chăm sóc dài hạn đã chứng kiến một cuộc di cư nhân viên sau đại dịch COVID-19, và tình hình càng trở nên tồi tệ hơn với các biện pháp siết chặt nhập cư. Một số chuyên gia trong ngành bày tỏ sự thất vọng khi Tổng thống Trump lên tiếng về tác động của chính sách đối với nông nghiệp và khách sạn, mà dường như không quan tâm đến tác động đối với ngành chăm sóc người già. Ngoài việc thu hồi giấy phép làm việc, các cơ sở chăm sóc còn gặp khó khăn trong việc xin visa cho y tá và điều dưỡng viên được tuyển dụng từ nước ngoài. Ông Mark Sanchez, Giám đốc điều hành của United Hebrew, một viện dưỡng lão ở New York, cho biết quy trình xin visa từng đơn giản nay kéo dài đến mức nhiều ứng viên đã từ bỏ và tìm đến Canada hay Đức.
Bà Robin Wolzenburg, thuộc LeadingAge Wisconsin, cho biết chương trình tuyển dụng người tị nạn mà bà triển khai trước đây rất thành công, với tỷ lệ giữ chân nhân viên trên 90%, nhưng giờ đây không còn nguồn người tị nạn mới để tuyển dụng do Tổng thống Trump đã tạm dừng hầu hết việc tiếp nhận người tị nạn. Bà nhận xét: “Thật sự là tàn khốc.”
Bà Lynne Katman, người sáng lập Juniper Communities, nhấn mạnh rằng việc tìm kiếm những nhân viên có tâm huyết với người cao tuổi vốn đã khó khăn, nay ngành chăm sóc dài hạn còn đối mặt với thách thức lớn hơn về nguồn nhân lực ổn định khi dân số nước này đang già đi. Bà cho biết, công việc chăm sóc người già rất vất vả và không phải lúc nào cũng mang lại thu nhập cao, nhưng nhiều người nhập cư coi đây là một “nghề cao quý”. Bài viết được tổng hợp từ AP.