Các học giả cảnh báo rằng những trở ngại pháp lý và sự phản đối từ cộng đồng (NIMBYism) đang cản trở các dự án phát triển đô thị đầy tham vọng như ‘California Forever’. Dự án này, với mục tiêu xây dựng một thành phố mới với 400.000 dân và trung tâm sản xuất cách San Francisco 50 dặm về phía đông bắc, được thiết kế theo mô hình đô thị dày đặc, khác biệt hoàn toàn với lối quy hoạch ngoại ô truyền thống tại Mỹ.
Theo các tác giả Chris Elmendorf và Ed Glaeser, dựa trên các nghiên cứu kinh tế đô thị, việc tập trung dân cư và doanh nghiệp vào một khu vực nhỏ hẹp có thể mang lại lợi ích về năng suất cho toàn bộ cộng đồng (agglomeration benefits). Tuy nhiên, các nhà phát triển nhỏ lẻ thường không thu được lợi ích này, dẫn đến việc họ đầu tư thiếu chiều sâu vào mật độ xây dựng. Dự án ‘California Forever’ kỳ vọng sẽ giải quyết vấn đề này bằng cách sở hữu toàn bộ khu đất để xây dựng thành phố, từ đó có động lực để tối ưu hóa các lợi ích chung.
Tuy nhiên, con đường để hiện thực hóa ‘California Forever’ còn đầy chông gai. Việc phê duyệt dự án đòi hỏi sự chấp thuận của nhiều cơ quan chính quyền địa phương và tiểu bang, mỗi cơ quan đều có quyền phủ quyết. Sự phản đối từ cộng đồng và các quan chức địa phương, như lời tuyên bố của một giám sát viên quận Solano rằng “Hãy đi nơi khác”, là những rào cản lớn.
Các tác giả đề xuất áp dụng mô hình cấp phép toàn diện, tương tự như các dự án năng lượng và truyền tải quan trọng của tiểu bang, cho các dự án phát triển đô thị có tầm quan trọng cấp tiểu bang. Mô hình này sẽ cho phép một quan chức duy nhất ra quyết định phê duyệt, sau khi tham khảo ý kiến của các bên liên quan, nhằm thúc đẩy sự đổi mới và phát triển các cộng đồng đô thị mới theo hướng hiệu quả và bền vững. Điều này sẽ mở ra cơ hội cho những thử nghiệm quan trọng trong việc xây dựng thành phố trong tương lai, đáp ứng nhu cầu nhà ở ngày càng tăng của California. Bài viết được đăng trên Los Angeles Times và được phân phối bởi Tribune Content Agency.








































