Bà Phó Tổng thống Kamala Harris không thua cuộc hoàn toàn vì Tổng thống Joe Biden, hay vì cái gọi là phân biệt chủng tộc, hoặc vì “tin giả”, hay vì Sao Thủy bị nghịch hành. Bà Harris đã thua vì hàng triệu người Mỹ gốc Phi, như chính tác giả, đã bỏ rơi cả bà lẫn đảng của họ.
Trong cuốn hồi ký mới của mình, “107 Days”, bà Harris trình bày câu chuyện như một cái nhìn sâu sắc về chiến dịch tranh cử tổng thống ngắn nhất trong lịch sử hiện đại. Tuy nhiên, đây thực chất là một buổi trị liệu kéo dài 320 trang, một bài học về việc đổ lỗi. Bà Harris đã đổ lỗi cho Tổng thống Donald Trump, giới truyền thông, và các nhân viên chiến dịch giấu tên mà theo lời bà, chưa bao giờ hiểu được sự xuất chúng của bà.
Điều đáng chú ý là bà không hề đổ lỗi cho chính những cử tri đã quyết định tương lai của bà. Bà không đối mặt với sự thật rằng người Mỹ gốc Phi, nhóm mà đảng Dân chủ lâu nay tin tưởng là cử tri trung thành nhất, đã nhìn vào hồ sơ, lời lẽ và những lời hứa suông của bà, rồi quyết định rời bỏ.
Theo Trung tâm Nghiên cứu Pew, tỷ lệ ủng hộ ông Trump trong cộng đồng người Mỹ gốc Phi đã tăng gấp đôi từ 8% năm 2020 lên 15% năm 2024. Trong số đàn ông da màu, con số này lên tới 21%. Đối với phụ nữ da màu, là 10%. Dù có vẻ khiêm tốn, đây là một dấu hiệu đáng báo động cho bà Harris và đảng Dân chủ, đánh dấu lần thể hiện mạnh mẽ nhất của một ứng cử viên Đảng Cộng hòa trong hơn 50 năm qua.
Sự thật mà đảng Dân chủ và các đồng minh truyền thông của họ không thể chấp nhận là những con số này không chỉ là thống kê. Chúng là những chuyển dịch địa chấn, tiết lộ một thực tế chính trị mà phe cánh tả đang cố gắng phớt lờ: Người Mỹ gốc Phi không còn muốn bị coi là đương nhiên. Họ không còn hài lòng với việc bị yêu cầu “bỏ phiếu cho đảng Dân chủ bất kể ai”. Họ không còn tin vào những chiến thuật hù dọa cũ kỹ, nói rằng Đảng Cộng hòa muốn hại họ trong khi đảng Dân chủ thất bại trong việc mang lại kết quả sau nhiều thập kỷ.
Đây không phải là sự thờ ơ, hay sự thiếu quan tâm. Đây là một lựa chọn chủ động. Các cử tri da màu đã không chỉ ở nhà. Nhiều người đã tích cực đi bỏ phiếu và chọn một người khác. Đó là điều khiến những người theo đảng Dân chủ sợ hãi hơn bất cứ điều gì.
Đó là lý do tại sao bà Harris không thể thừa nhận những gì thực sự đã xảy ra. Đây không chỉ là sự bẽ mặt của cá nhân bà, mà còn là sự sụp đổ của cả một chiến lược chính trị mà Đảng Dân chủ đã dựa vào trong nhiều thế hệ. Nếu nền móng sụp đổ, ngôi nhà sẽ đổ theo. Và đó chính là điều mà cuộc bầu cử năm 2024 đã bắt đầu.
Trong tập đầu tiên của podcast mới “Family Matter”, tác giả và một nhóm tiếng nói bảo thủ da màu đã thảo luận sâu về thực tế này, về những cuộc trò chuyện diễn ra trong các tiệm cắt tóc, nhà thờ và bàn ăn mà truyền thông chính thống không muốn đề cập. Những cuộc trò chuyện nơi người Mỹ gốc Phi đặt câu hỏi: Đảng Dân chủ thực sự đã làm gì cho chúng ta? Tại sao sự trung thành lại mặc định? Và chúng ta có gì để mất khi thử một điều gì đó khác?
Những cuộc trò chuyện đó không còn diễn ra trong im lặng. Chúng đang được nói ra thành lời, định hình các cuộc bầu cử và thay đổi lịch sử.
Khi lịch sử của năm 2024 được viết lại, đó sẽ không phải là về những lời bào chữa, những drama nội bộ hay những câu chuyện truyền thông. Mà sẽ là về một sự thật không thể phủ nhận: Các cử tri da màu đã nhìn vào Đảng Dân chủ và nói, “Không còn nữa”. Đó mới là di sản thực sự của năm 2024.
Theo tin từ Fox News ngày 02/10/2025.