Nhiều thập kỷ qua, Russell City chỉ còn tồn tại trong ký ức của những người từng sinh sống nơi đây, những người đã rời bỏ quê hương vào thập niên 1960 khi cộng đồng này bị sáp nhập vào Hayward và bị san phẳng để xây dựng khu công nghiệp. Nay, một triển lãm tại Bảo tàng Oakland đang giúp các cựu dân cư như James Knowles và Rafeeq Muhammad sống lại những kỷ niệm về Russell City.
Ông Knowles, một trong những cư dân cuối cùng đủ điều kiện nhận quỹ bồi thường Russell City, đã xúc động chia sẻ về cộng đồng từng là nơi sinh sống của khoảng 1.400 người Mỹ gốc Phi và gốc Latinh. Russell City được xem là một nơi đặc biệt khi cho phép các cộng đồng thiểu số này sở hữu tài sản và xây dựng sự giàu có qua nhiều thế hệ, điều mà nhiều thành phố khác trong khu vực Vịnh San Francisco thời đó đã ngăn cản thông qua chính sách phân biệt đối xử.
Tuy nhiên, cộng đồng này cũng đối mặt với nhiều khó khăn khi Alameda County từ chối cung cấp các dịch vụ thiết yếu như hệ thống thoát nước hay điện, thậm chí còn bác bỏ yêu cầu kết nối nguồn nước của Russell City với Hayward sau một đợt bùng phát bệnh lỵ năm 1949. Ông Muhammad nhớ lại sự bất mãn của ông nội mình, một thợ sửa ống nước, khi không được cấp phép làm việc để cải thiện ngôi nhà của chính họ, một phần trong chiến lược của quận nhằm coi Russell City là một khu vực “nhếch nhác”. Đến năm 1963, cư dân buộc phải di dời, gia đình ông Muhammad đã chuyển đến Oakland.
Triển lãm “Black Spaces: Reclaim and Remain” (Không gian Đen: Tái chiếm và Ở lại) tại Bảo tàng Oakland đã tái hiện lại lịch sử của Russell City thông qua các hiện vật, bản đồ và những thước phim tư liệu về cuộc sống, các buổi đoàn tụ gia đình và những điệu nhảy Dandelion Dance đã trở thành một phần ký ức không thể quên của những người từng lớn lên tại đây. Đối với ông Knowles và ông Muhammad, dù đã xa cách về địa lý, tình cảm gắn bó với Russell City vẫn luôn hiện hữu, giống như sức sống mãnh liệt của loài hoa bồ công anh – một biểu tượng của sự kiên cường mà họ tìm thấy trong triển lãm.
Bài báo này được đăng tải trên Mercury News, cho thấy nỗ lực phục hồi và tưởng nhớ một cộng đồng đã bị xóa sổ, đồng thời nêu bật tầm quan trọng của việc công nhận và bồi thường cho những sai lầm lịch sử, một vấn đề đang ngày càng nhận được sự quan tâm trong xã hội Mỹ.