Chú vịt “quậy” trên phim trường của Grateful Dead say xỉn: Ai là thủ phạm?

Theo Fox News Digital, Lenn Dell’Amico, người từng là “chuyên gia phim và video” cho ban nhạc huyền thoại Grateful Dead, vừa ra mắt cuốn hồi ký mới kể về những năm tháng làm việc và làm bạn với thủ lĩnh Jerry Garcia cho đến khi ông qua đời vào năm 1995.

Trong cuốn sách và chia sẻ với Fox News Digital, Dell’Amico tiết lộ nhiều câu chuyện hậu trường thú vị, trong đó có kỷ niệm “dở khóc dở cười” khi quay video ca nhạc “Hell in a Bucket” năm 1987.

Theo lời Dell’Amico, chú vịt đeo vòng cổ da xuất hiện trong video đã say xỉn ngay trên trường quay. Ông hài hước cho rằng thành viên sáng lập ban nhạc, Bob Weir, có thể là người chịu trách nhiệm.

Dell’Amico kể lại, lúc đó họ đang quay phim trong một quán bar. Nguyên tắc là không dùng rượu thật trên trường quay, chỉ dùng đạo cụ là chai giả và sâm panh giả. Tuy nhiên, Dell’Amico phát hiện chú vịt liên tục uống thứ gì đó từ ly của Bob Weir.

Ban đầu, ông nghĩ đó là chú vịt được huấn luyện đặc biệt, diễn xuất rất đạt khi trông có vẻ “phê pha”. Nhưng sau đó, ông thấy chú vịt ngày càng lờ đờ, “như thể đã say mềm”.

Ngày hôm sau, người huấn luyện vịt gọi điện cho Dell’Amico trong cơn giận dữ, nói rằng chú vịt đã say rượu. Sau khi điều tra, Dell’Amico phát hiện Bob Weir đã đưa cho ai đó 50 USD để mua sâm panh thật. Hóa ra, chú vịt được huấn luyện bằng nho trắng, nên khi nếm sâm panh thật (làm từ nho trắng) đã không thể cưỡng lại.

May mắn là chú vịt đã hồi phục và người huấn luyện quyết định dạy nó làm quen với các loại trái cây khác. Dell’Amico thừa nhận cảnh chú vịt say xỉn trong video lại tạo nên một chi tiết hài hước, bất ngờ.

Bên cạnh câu chuyện vui về chú vịt, Dell’Amico cũng chia sẻ nhiều điều về người bạn thân Jerry Garcia. Ông mô tả Garcia là người nói năng nhỏ nhẹ, hài hước, cực kỳ khiêm tốn và luôn muốn được đối xử như người bình thường dù rất nổi tiếng.

Ngôi nhà của Garcia giản dị như phòng ký túc xá đại học. Ông thường nói “Tôi thà làm mọi thứ còn hơn sở hữu mọi thứ”. Garcia không thích nói về sự nổi tiếng hay bản thân mình vĩ đại thế nào, mà chỉ quan tâm đến tâm linh, tôn giáo, triết học.

Dell’Amico khẳng định không ai có thể ghét Garcia. Dù có những khuyết điểm của một nhạc sĩ thường xuyên đi lưu diễn và cố gắng duy trì gia đình, ông là người uyên bác, thông minh và giàu lòng trắc ẩn nhất mà Dell’Amico từng gặp.

Lần cuối cùng Dell’Amico nói chuyện với Garcia là vài tuần trước khi ông mất. Họ cùng nhau ôn lại những kỷ niệm cũ. Nhìn lại, Dell’Amico cảm thấy Garcia có lẽ đã biết mình không còn nhiều thời gian, vì ông mắc bệnh tim nhưng chưa bao giờ than phiền.

Garcia qua đời trong giấc ngủ ở tuổi 53 do một cơn đau tim, không phải do sốc thuốc như nhiều người lầm tưởng. Dell’Amico nhấn mạnh rằng Garcia không phải là một nhân vật bi kịch. Ông đã sống một cuộc đời đầy ý nghĩa trong 53 năm đó, đối mặt với áp lực và vấn đề cá nhân nhưng vẫn xử lý tốt theo cách riêng của mình.

Cả hai chia sẻ niềm tin về sự tiếp diễn của cuộc sống, rằng thiên nhiên tồn tại mãi mãi. Garcia không sợ chết, vì ông tin rằng động vật cũng không sợ điều đó. Dell’Amico nhớ về Garcia như một người luôn vui vẻ, dũng cảm và đáng yêu.


TIN LIÊN QUAN


XEM NHIỀU


follow nhận tin mới


Tin NỔI BẬT


Tin Chính trị


Tin Hoa Kỳ


Tin Di trú