Cách đưa tin về các vụ giết người hàng loạt: Châu Âu khác Mỹ ra sao?

urnpublicidap.orgb1bf59e17e4a7e84e0df6894129e7ff9APTOPIX Austria Shooting 19233

Sau vụ xả súng kinh hoàng tại một trường học ở Áo khiến 10 người thiệt mạng, Hội đồng Báo chí Áo đã ra lời kêu gọi giới truyền thông hãy kiềm chế, hạn chế công bố danh tính và chi tiết về các nạn nhân cùng gia đình của họ. Đây là vụ tấn công đẫm máu nhất trong lịch sử Áo thời hậu chiến.

Theo tin từ Associated Press, phía cảnh sát Áo cũng không công bố bất kỳ chi tiết nào về các nạn nhân ngoài tuổi, giới tính và quốc tịch, tuân thủ luật riêng tư nghiêm ngặt của nước này.

Quan điểm ở Áo, cũng như nhiều nước Bắc Âu như Đức và Thụy Điển, là coi báo chí là một dịch vụ cho xã hội và nền dân chủ, đi kèm với trách nhiệm lớn. Họ ưu tiên bảo vệ sự riêng tư của những người bị ảnh hưởng bởi bi kịch hơn là giá trị tin tức hay rating. Chuyên gia đạo đức truyền thông Claudia Paganini từ Đại học Innsbruck (Áo) cho rằng việc đưa tin chi tiết về các vụ bạo lực có thể gây sang chấn cho người đọc, đặc biệt là trẻ em, và về lâu dài có thể làm xã hội chai sạn hơn.

Ngược lại, tại Hoa Kỳ, nơi các tòa soạn có nhiều kinh nghiệm hơn với các vụ xả súng hàng loạt, việc đưa tin về nạn nhân là điều khá phổ biến và được xem là cách quan trọng để cá nhân hóa bi kịch. Josh Hoffner, giám đốc tin tức Mỹ của Associated Press, cho biết nhiều gia đình nạn nhân sẵn sàng chia sẻ câu chuyện để vinh danh người thân và thu hút sự chú ý đến những vấn đề dẫn đến các vụ xả súng. Nhiều gia đình và người sống sót sau đó còn trở thành nhà hoạt động chính trị, vận động cho luật kiểm soát súng.

Matthew Hilk, phó chủ tịch cấp cao mảng tin tức quốc gia của CNN, chia sẻ rằng khi có vụ xả súng, một nhóm phóng viên sẽ được cử ngay lập tức để tìm hiểu về các nạn nhân. Ông khẳng định CNN luôn tiếp cận nạn nhân, người sống sót và gia đình họ một cách cực kỳ nhạy cảm, không bao giờ thúc ép họ nói những điều không muốn.

Ở châu Âu, dù các quy tắc đạo đức báo chí (thường là tự nguyện) về việc bảo vệ danh tính nạn nhân không phải lúc nào cũng được tuân thủ tuyệt đối, nhưng những phóng viên vi phạm, đặc biệt là từ các tờ báo lá cải, thường bị đồng nghiệp xa lánh. Thậm chí có thuật ngữ tiếng Đức “Witwenschütteln” (rung góa phụ) để chỉ hành vi săn lùng phỏng vấn người thân nạn nhân một cách tàn nhẫn.

Quyền ẩn danh này đôi khi còn áp dụng cho cả kẻ gây án ở Áo, Đức và Thụy Điển. Michael Lohnegger, người đứng đầu Văn phòng Điều tra Hình sự bang Styria (Áo), giải thích rằng cảnh sát không công bố hình ảnh hay tên của kẻ xả súng 21 tuổi ở Graz vì không có lý do để truy nã (hắn đã tự sát). Việc công bố chỉ thực hiện khi cần tìm kiếm.

Bên cạnh niềm tin rằng bảo vệ người bị ảnh hưởng quan trọng hơn quyền thông tin, chuyên gia Paganini còn chỉ ra lý do lịch sử ở Áo và Đức: họ vẫn nhớ sự vô trách nhiệm và tuyên truyền của truyền thông thời Đức Quốc Xã đã dẫn đến sự tàn bạo trong xã hội dân sự ra sao.


follow nhận tin mới



Tin NỔI BẬT


Tin Chính trị


Tin Hoa Kỳ


Tin Di trú